TRÌNH BÀY VỀ VIỆC BỒI THƯỜNG CHO CON GÁI – BÉ TRẦN GIA LINH TRONG VỤ NỔ PHÁO

Hôm nay ngày……………tại cơ quan công an thành phố Biên Hòa, với sự có mặt của cán bộ công an, chị luật sư, cả 2 bên gia đình, em là Nhiên mẹ của bé Trần Gia Linh, em xin phép xưng tôi và được trình bày một số vấn đề sau đây.

Hôm ngày 13/4/2024 bên công an có gọi các bên lên đây 1 lần, nhưng do tôi không biết lên để trao đổi về vấn đề gì, nên không chuẩn bị và trình bày rõ ràng tường tận. Hôm nay được công an hẹn lên đây trao đổi về việc bồi thường.

Tôi định không thương lượng chuyện bồi thường tại Công an mà muốn trực tiếp đem đơn kiện ra tòa như hôm trao đổi vào ngày 13/4/2024. Nhưng sau đó, tôi có nghe luật sư tư vấn rằng, 2 gia đình nên và cố gắng thương lượng ở cơ quan công an. Nếu thương lượng thuận tình thuận lý thì dễ dàng cho cả 2, con tôi sớm có chi phí điều trị, còn bên a Ngọc được giảm nhẹ án.

Tôi xin trình bày về việc bồi thường cho con tôi như sau.

Ngày 20/2/2024, gia đình tôi có yêu cầu gia đình a Ngọc sang nói chuyện, lúc đó anh Hoàng (là ba bé) yêu cầu bồi thường cho bé 500 triệu (nhưng, a Hoàng lại KHÔNG thông qua ý kiến của tôi, tôi nghe xong cũng ngẩn người).

Cũng bởi vì anh Hoàng cảm thấy gia đình a Ngọc có thiện chí hỏi thăm, mặc dù chỉ là chị vợ chủ động thay mặt chồng. Thêm đó, do a Hoàng nghĩ rằng mắt của bé sẽ phục hồi lại, không bị nghiệm trọng mất thị lực và mất thẩm mỹ ảnh hưởng sức khỏe và tinh thần bé như hiện tại. Và do nghĩ cùng hàng xóm láng giềng nên a Hoàng tạo cho gia đình a Ngọc cơ hội, để không phải làm căng lớn chuyện ra tòa án xét xử. Nể tình hàng xóm nên a hoàng nói ra con số 500 triệu ít ỏi đó.

Nhưng vì anh hoàng không hỏi ý kiến của tôi, mà đưa ra con số bồi thường là 500 triệu, nên tôi cảm thấy tức giận, tôi cảm thấy không thỏa đáng, chưa hợp lý, bởi vì chi phí điều trị của con tôi trong thực tế, cộng với chi phí dự tính chữa trị mắt trong tương lai, cộng thêm các khoản thăm nuôi cả 2 vợ chồng bỏ công việc chăm con trong suốt mấy tháng qua thì 500 triệu không đủ bù đắp. Chưa tính thêm khoản bù đắp về tinh thần cho bé, như thế rất không xứng đáng.

Là người mẹ dứt ruột đẻ con, con là tài sản vô giá, con bé ra đời lành lặn, đôi mắt sáng to tròn, khỏe mạnh (các cô chú có thể xem lại hình ảnh trước khi bị pháo nổ, đôi mắt sáng long lanh khác xa hiện tại), đôi mắt nó to, sáng, đẹp, ai gặp cũng khen, nhưng nay bị hại và tàn tật, cả mắt lành cũng bị ảnh hưởng kéo sụp xuống, nhìn mắt con tôi rất đau xót. Mỗi lần mở điện thoại xem hình con tôi lúc chưa bị nổ pháo, so sánh với con mắt có tật, đầy sẹo hiện tại, tôi không cầm được nước mắt.

Nếu sau này con bé có nhận thức, lớn lên làm sao nó có thể chịu được nỗi mất mát này. Chính tôi cũng sụt ký trầm trọng mất ăn mất ngủ vì con. Cả 2 bên gia đình nội ngoại đều vì con mà khóc rất nhiều. Ngay cả là người ngoài, khi mỗi lần nhìn vào đôi mắt của bé là mỗi lẫn xót xa, buồn thay. Huống gì là bản thân con bé, làm sao lớn lên bé có thể chấp nhận sự thật đau khổ, làm sao có thể bù đắp hết nỗi đau này…

Do đó, tôi không chấp nhận số tiền 500 triệu bồi thường. 500 triệu quá ít ỏi so với tương lai của con tôi. Và chi phí bây giờ nó vượt xa 500 triệu

Cũng chính vì khoản bồi thường chưa đồng nhất chỉ từ phía ba của bé mà gia đình tôi lục đục, cãi vã nhiều hơn từ hôm đó. Cứ nhắc đến chuyện bồi thường là xảy ra mâu thuẫn, to tiếng, áp lực, tôi đã khóc rất nhiều lần vì con, cảm thấy con bé quá đỗi thiệt thòi.

Tôi không chấp nhận và cảm thấy quá bất công cho con gái của tôi, và tôi đã ngồi lại thống kê toàn bộ chi phí thực tế, chi phí phẫu thuật tương lai, chi phí chăm bé, và khoản bồi thường tổn thất tinh thần như sau (tôi có thống kê trong bản excel, tôi đã đưa chị luật sư xem, và tôi nhờ chị luật sư gửi cho các anh công an xem).

  • Về chi phí đã điều trị tại bệnh viện, thuốc men… trong suốt thời gian qua: 14,928,400
  • Chi phí nghỉ công việc chăm con (1 người): 117,000,000
  • Chi phí phẫu thuật trong tương lai: 615,200,000
  • Chi phí tổn thất tinh thần: 500,000,000

=>Tổng toàn bộ chi phí phải bồi thường là: 1,300,000,000

Trong đó, khoản chi phí bồi thường về tinh thần 500 triệu là con số không lớn, so với những thiệt hại về sức khỏe, về tinh thần, tính thẩm mỹ, và cả cuộc đời của bé thì không xứng đáng.

Nhưng nể tình hàng xóm, không muốn làm to chuyện để ra tòa an đôi co nhau. Nên tôi là mẹ của bé và đã thông qua ý kiến ba (tức a Hoàng), yêu cầu gia đình a Ngọc bồi thường tinh thần cho bé, cộng thêm các khoản chi phí thực tế, chi phí dự tính điều trị mắt. Tổng bồi thường là 1,300,000,000.

Mắt bé bây giờ bị thương tật vĩnh viễn, một mắt không thể nhìn thấy ánh sáng, mắt đầy vết khâu, sẹo, sau này lớn lên bé sẹ tự ti, bị bạn bè trêu chọc, ảnh hưởng lớn về mặt tinh thần.

Ngay cả việc đi lại, sử dụng phương tiện giao thông, hoặc tự mình chạy xe đạp, xe máy đi đường cũng khó khăn, phải lo lắng về vấn đề an toàn cho con. Huống hồ là không thể học các bằng lái ô tô. Đi đâu cũng cần có người hỗ trợ. Đặc biệt bé là con gái, còn ảnh hưởng về cả vấn đề tình yêu hôn nhân, gia đình, con cái sau này. Tổn thất quá lớn. Rất nhiều tổn thất trong đó. Bé không có cuộc đời an vui hạnh phúc như người khác.

Ngoài ra, bé sẽ không thể làm những công việc liên quan đến thẩm mỹ, ngoại hình, đó là một sự bất hạnh cho bé. Nếu như vì đôi mắt mà bé không thể làm các công việc mơ ước như bao người: bác sĩ, công an, hoặc MC, ca sĩ, diễn viên…

Bé có giọng nói to giõng dạc. Sở thích của bé là múa hát, ở nhà bé thường thích hát karaoke, mỗi lần ở trường tổ chức thi múa hát bé đều được tham gia, nay vì mắt bị tật mà nghỉ học, không được tham gia hoạt động văn nghệ.

Quả là, đau xót, thiệt thòi, bất hạnh, buồn thay cho bé, chẳng phải vì mắt có tật mà mọi ước mơ hoài bão bị dập tắt, và tương lai, cuộc đời bị của bé bị tổn thất quá lớn hay sao.

Trong khi đó, ngày nay, ngoại hình rất quan trọng, dù là một công việc bán hàng thôi cũng cần có ngoại hình đẹp. Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, khi giao tiếp thì đôi mắt và nơi mà người đối diện nhìn vào đầu tiên.

Gia đình a Ngọc gây ra sự việc nổ pháo, anh chị có thống hiểu nỗi đau của người mẹ khi bị người đời khinh chê, gắn cho con gái câu “hư mắt”, nó xót xa đến nhường nào không. Đau xót biết bao khi “đẻ con lành nuôi con què”.

Mỗi năm, dịp tết về, trong lúc các gia đình khác, em nhỏ khác nô nức, nhộn nhịp chuẩn bị đón tết, thì gia đình tôi lại bị ám ảnh về chuỗi ngày con cấp cứu bệnh viện, con mắt chảy máu, khóc lóc đau đớn của con.

Đau xót những chuỗi ngày gia đình chạy ngược chạy xuôi chữa bệnh cho con. Đau xót những chuỗi ngày con phải nằm trên giường bệnh chỉ được tiếp xúc với ba mẹ, bị cách ly do nguy cơ mắt bị nhiễm trùng. Những chuổi ngày con phải dừng đến lớp học hành vui chơi với cô giáo bạn bè, những chuỗi ngày ba mẹ vất vả chăm con, thu nhập không có. Bây giờ nghe tới tết, nghe tới pháo đâu còn niềm vui, thay vào đó là nỗi đau.

Nếu con anh chị bị mắt hư, đặc biệt con gái, anh chị sẽ bù đắp cho nó bao nhiêu cho đủ. Cả ngàn tỷ cũng không đủ bù đắp cho con. Anh coi thường pháp luật, coi thường tính mạnh con người. Cố ý gây thương tật cho con tôi, bây giờ anh phải chịu hậu quả, bồi thường cho con tôi khoản tiền 1,300,000,000 như đã nêu.

Thêm vào đó từ nay trở về sau, trung bình mỗi tháng gia đình phải đưa cháu đi bệnh viện thăm khám, rất tốn kém chi phí đi lại, tiền khám bệnh, thuốc men, tiền thất nghiệp của ba mẹ trong những ngày này, ảnh hưởng rất nhiều vấn đề cả vật chất lẫn tinh thần, mệt mỏi, tốn thời gian, tốn kém biết bao chi phí, công sức, đau khổ vô cùng.

Thêm vào nữa, không biết bé còn phải điều trị bao nhiêu lần, nằm viện bao nhiêu lần, mắt của bé phải điều trị từng bước một, chỉ thời gian vừa qua bé đã phải mổ mắt 3 lần, ảnh hưởng sức khỏe rất nghiêm trọng. Trong khi đó, toàn bộ chi phí điều trị, nằm viện, thuốc men… mỗi ngày một tăng cao.

Thêm nữa, nếu việc điều trị ở Việt Nam không thành công, bắt buộc gia đình cần đưa con đi nước ngoài điều trị mắt. Tốn kém bao nhiêu thời gian, công sức, tiền bạc. Biết bù đắp cho con bao nhiêu cho đủ đây.

Trên đây là phần trình bày của mẹ bé về việc bồi thường cho con gái. Xin mời gia đình anh Ngọc có ý kiến về việc này. Gia đình tôi thực lòng cũng không muốn đưa anh Ngọc vào tù, vì anh có con nhỏ, cũng là người đàn ông trụ cột gia đình.

Nay tôi yêu cầu nhận bồi thường 1,300,000,000 để bù đắp cho con tôi, số tiền bồi thường không quá lớn, để gia đình anh Ngọc có thể để sắp xếp. Con cái là vô giá, nhưng thôi, vì tình hàng xóm, tôi không thể yêu cầu gia đình anh phải bán hết gia sản vài chục tỷ để bù đắp cho con, nhưng khoản tiền 1,300,000,000 này hoàn toàn dễ dàng, hợp lý, hợp tình cho gia đình a Ngọc, nó không đáng là gì so với cuộc đời con bé cả.

Sau khi nhận đủ khoản bồi thường 1,300,000,000, tôi sẽ xác nhận đã nhận đủ tiền bồi thường, không yêu cầu nhận thêm bất cứ khoản bồi thường nào khác nữa. Ngoài ra, tôi sẽ viết đơn bãi nại và xin giảm nhẹ tội cho anh nếu được tòa hỏi và cho phép.

Gia đình tôi yêu cầu thời gian a Ngọc chuẩn bị tiền bồi thường trong vòng 1 tuần (tức là đến ngày………………….). Gia đình tôi nhận tiền bồi thường tại cơ quan Công an. Có xác nhận và làm chứng của công an, luật sư, hoặc thêm người làm chứng.

Còn trong trường hợp a Ngọc không đồng ý khoản bồi thường này, anh Ngọc phải báo cho gia đình tôi và bên công an. Để gia đình tôi chuẩn bị thủ tục khởi kiện a ra tòa, đến lúc đó tôi không nể tình hàng xóm nữa.

Và khi không thỏa thuân được bắt buộc phải ra tòa, lúc đó, chắc chắn a Ngọc vừa phải đi tù án cao nhất, vừa phải bồi thường, thêm nữa, khoản bồi thường sẽ cao hơn, cao hơn nhiều lần của con số 1,300,000,000 này. Xin mời anh Ngọc hoặc vợ có ý kiến. Anh chị có thể xin phép các anh công an ra ngoài bàn bạc sau đó vào làm việc tiếp.

Tôi xin bổ sung thêm một phần, đó là vào ngày 13/4/2024. Bên công an gọi các bên lên làm việc, và có đề cập đến việc gia đình tôi yêu cầu gia đình a Ngọc bồi thường 150 triệu. Nhưng số tiền 150 triệu này, tôi không hề hay biết. Tôi là mẹ của bé nhưng không được thông báo về số tiền này. A hoàng lên làm việc với công an nhưng không thông báo lại với tôi. Làm tôi bị sốc, về việc này tôi nhận lỗi vì do gia đình chưa đồng nhất ý kiến, nên gây ra nhiều sự nhầm lẫn. Hôm nay gia đình tôi đã thống nhất con số bồi thường là 1,300,000,000.

Tôi đề nghị nhận bồi thường tại cơ quan công an, sau khi nhận đủ tiền bồi thường tôi viết đơn bãi nại, không yêu cầu thêm bất cứ khoản bồi thường nào khác trước tòa án và xin giảm nhẹ tội cho a Ngọc.

Tôi đã trình bày rõ cụ thể về việc bồi thường, tôi xin phép. Xin mời các anh công an làm việc bên gia đình a Ngọc. Tôi cảm ơn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *